Call of Duty, Battlefield dạy cho chúng ta về hiện thực chiến tranh tàn bạo, sự hi sinh mất mát người thân yêu và tình bạn cao thượng không bỏ mặc nhau trong lúc hoạn nạn. Chiến tranh đem lại những gì, lấy đi những của chúng ta? Tại sao con người lại muốn chiến tranh? Tại sao những người vô tội lại phải bỏ mạng trước những thế lực máu lạnh ham muốn quyền lực? Đó là những gì trong tựa game bắn súng góc nhìn thứ nhất bối cảnh chiến tranh này cho ta biết. Game FPS nói chung còn dạy ta cách sử dụng súng sao cho hợp lý và luyện cho đôi mắt nhạy bén hơn.
Life Is Strange, The Walking Dead dạy ta đưa ra quyết định những lựa chọn đúng đắn, biết được sự đúng đắn khi có lựa chọn giúp đỡ người khác khi họ lâm vào hoàn cảnh khó khăn nhất hay không. Sau này nếu như sự việc xảy ra đúng đắn hay đi theo chiều hướng khác sẽ làm cho ta cảm thấy tiếc nuối hoặc đúng đắn khi đưa ra lựa chọn như vậy.
Max không bỏ mặc Chloe trong khi đoàn tàu lao tới.
Final Fantasy thì sao? Tình yêu, tình bạn, tình người đầy sự hi vọng trong cốt truyện, niềm đau khổ khi mất mát người thân và tới khi họ được đoàn tụ với nhau. Chứng kiến những điều đó chúng ta không thể kìm nén cảm xúc, những bài học đắt giá đó trên trường lớp không bao giờ có thể dạy được.
Lightning sau khi hoàn thành nhiệm vụ giải cứu thế giới và đoàn tụ với nhóm bạn trước ngày tận thế và mở đường tới một thế giới mới tươi đẹp hơn.
Ngoài ra trong gameplay giúp ta chuẩn xác trong việc quản lí thời gian phù hợp hơn.
Tiếp đến là Tomb Raider, tựa game này thì sao? Rất nhiều bài học, làm sao để sinh tồn khi trong người không còn một vật gì ngoài chiếc Radio để cầu cứu? Làm sao để đấu tranh chống lại thú dữ trong khu rừng khi màn đêm xuống? Hay tiếp thêm sự giải đố, tính toán logic như: Tận dụng sức gió để giúp thang lên cao hơn, điều khiển đòn bẩy sao cho phù hợp để mở được cửa, và rất nhiều sự giải đố ẩn chứa trong tựa game.
Hãy suy luận một cách logic để giải đáp những chướng ngại chướng mắt.
Assassin's Creed cũng vậy (đây là tựa game gắn mác Mature 17+ và chắc chắn sẽ có bạo lực nên cho phép tôi không chia sẻ điều này với những ai cảm thấy không hợp "thuần phong mỹ tục", và đừng có kêu nhà phát hành làm game này để hỏng con em bạn, hãy tự hỏi chúng nó xem mình đã đủ tuổi chưa mà được phép chơi, hoặc chơi rồi nhưng biết cách khai thác lợi ích của game thì tôi sẽ không có ý kiến gì.) Những yếu tố đem lại cốt truyện giàu ý nghĩa thì mình đã nói ở trên rồi. Ngoài ra game còn dạy ta nhận biết được các nhân vật lịch sử nổi tiếng như Leonardo da Vinci, George Washington hay Napoléon Bonaparte, và những mốc thời gian xảy ra các sự kiện lịch sử như cuộc chiến tranh chống đế quốc Anh của Mỹ, cuộc cách mạng lật đổ chính quyền ở Pháp, hay cuộc cách mạng hồi sinh đất nước của Anh. Những cuộc khởi nghĩa đó nêu ra sự tàn bạo và thối nát của chế độ cầm quyền, dạy chúng ta cách làm sao để tiến tới một cuộc cách mạng và hoàn thành nó như thế nào.Tiếp đến những địa danh nổi tiếng như thành phố kênh biển Venice ở Italy, cung điện Versailles hay nhà thờ Notre Dame ở Pháp, và còn rất nhiều địa danh nổi tiếng trong game mà trên trường lớp không thể dạy hết. Thậm chí trên trường lớp, những bài giảng họ có nhớ nổi tên các nhân vật lịch sử , tên những địa danh theo "đúng từ ngữ và nguyên âm" hay ko? Họ có nhớ được các mốc lịch sử và cảm nhận được nó hay không?
Cuộc cách mạng lật đổ chính quyền tại Pháp.
Ngoài lề một chút với một tựa game online mà khá nhiều người chơi nữa "League of Legends", tựa game được coi là thể thao điện tử, dạy ta rất nhiều thứ, quản lí thời gian, xây dựng chiến thuật, quản lí tiền, luyện sự nhanh tay nhanh mắt khi sử dụng chuột và bàn phím, quan trọng hơn hết là tình đồng đội, cách bảo vệ nhau trong lúc hoạn nạn và làm sao để chiến thắng trong giao tranh tổng, các chuỗi combo dồn sát thương nhanh nhất có thể để kết liễu đối phương.
Giao tranh tổng và chuỗi combo "rút máu" đối phương nhanh nhất có thể.
Và điều cuối cùng, Game thay đổi con người tôi ra sao? Xin thú thật với các bạn, tôi chơi game offline rất lâu rồi, nhưng lúc đó chỉ chơi để lấy thú vui và giết thời gian trong lúc rảnh rỗi mà thôi. Sau đó bỏ một thời gian vì học, và lịch học kín quá làm tôi không có thời gian chơi game nữa đâm ra phải bỏ luôn. Rồi bắt đầu cách đây hơn 3 năm, tôi bắt đầu đến với "Liên Minh Huyền Thoại" khi bạn bè rủ rê. Và cũng thú thật, trong khoảng thời gian chơi đó, tôi không hề biết bất cứ một khái niệm nào gọi là "khai thác giá trị của game" cả, và chỉ chơi theo phong trào với bạn bè. Và từ đó bắt đầu tôi cực kì "trẩu" và nghiện game online, luôn thể hiện được tính cách bốc đồng trẻ trâu của mình khi đang chơi game và rất là sa đọa, bạn bè rủ rê nhiều, chơi game ngày đêm, vạ vật ngoài quán, đốt bao nhiêu tiền vào game mà chẳng chịu suy nghĩ gì cho nên dẫn đến việc bỏ bê học hành và học lực sa sút hẳn. Sau đó hơn 1 năm đổ lại đây khi bắt đầu biết tới web taigame offline, tôi đã bắt đầu quay lại với game offline. Và từ đó tôi đã bắt đầu hiểu dẫn giá trị của game và làm được những điều có ích nêu trên. Nói ra có thể bao tôi khoe khoang, nhưng tôi tự hào vì mình đã thay đổi. Đã bắt đầu quản lý được thời gian, một phần cho học hành và một phần giành thời gian chơi game, việc học hành của tôi bắt đầu tiến triển lại, biết cách quản lý tiền bạc và tiêu nó vào mục đích chính đáng. Và chắc chắn một điều rằng, nếu như không quay lại với game offline thì không biết tôi còn đổ đốn tới mức nào nữa. Không có nó, chắc giờ này tôi trở thành một thằng "nghiện" theo đúng tên gọi rồi.
Và còn rất rất rất nhiều bài học khác và lợi ích khác của game đem lại, cho nên hãy chơi game và nhìn nhận nó một cách đúng đắn nhé các bạn hay các phụ huynh! Đó là tất cả những gì mà game đem lại cho tôi. Đừng bao giờ coi game là xấu, hãy xem những người chơi game đã biết cách quản lí thời gian chơi game chưa? Thể loại game ra sao và "môi trường sống" xung quanh có lôi kéo ta đúng đắn hay không. Đừng bao giờ nhìn và nghe theo người khác kể mà đánh đồng theo họ theo hướng tiêu cực, nếu cần thiết có thể trải nghiệm để biết được thực hư nó ra sao. Nhưng cái quan trọng nhất vẫn là phải biết quản lý thời gian, vì "cái gì nhiều quá cũng không tốt." Nếu như ai cũng hiểu được như vậy thì chẳng có lý do gì mà Văn Hóa Game không phát triển được ở Việt Nam cả.
Chơi game không phải là xấu, hãy tự hỏi xem chúng ta có đúng đắn trong việc "trải nghiệm game" nêu trên hay chưa!
còn video kia là bạn e làm