Ngay từ đầu mới chơi game mềnh đã nhận ra rằng có vẻ người viết cốt truyện cho game muốn mang nhiều ảnh hưởng của Phật giáo (Buddhism) vào Life is strange.
Khi thấy con bướm bay vào qua cửa sổ nhà vệ sinh, Max đã nhận xét nó giống như mang một linh hồn (soul). Điều này khá tương đồng với quan điểm một số nước Châu Á, chẳng hạn như ở VN ta, gần tới ngày dỗ ai đó trong nhà thường hay có con bướm đen to bay vào nhà (nhà mình là 1 ví dụ). "Các cụ" thường nói rằng đó là linh hồn người đã khuất về nhà thăm con cháu. Linh hồn (hay ma quỷ) thường phải mượn xác các con vật hoặc cây cối để trú ngụ. Chẳng thế mà nhiều đôi lứa chia ly đau khổ vẫn hẹn kiếp sau sẽ trở thành một đôi uyên ương hồ điệp ("hồ điệp" tiếng Hán là "con bướm") để cùng nhau vui chơi quên hết tháng ngày.
Trong đoạn Max trò truyện với Samuel ở sân trước tòa nhà ký túc xá vào buổi sớm đẹp trời, Samuel cũng nói rằng ông tin rằng mỗi người đều có một con vật tượng trưng (hay mỗi con vật tượng trưng cho 1 người gì đó), và con sóc là con vật của ông :v
Và con nai cái (doe) kỳ lạ hay xuất hiện & dẫn đường cho Max có lẽ chính là linh hồn của Rachel hiện về dẫn dắt cho Max & Chloe tìm ra hung thủ đã hại mình (chú ý: đây ko phải là spoiler - Rachel có thể đã chết hoặc vẫn còn sống nhé! :3)
Trong game, từ "karma" (nghiệp) nhiều lần được nhắc tới - "good karma" (nghiệp tốt) hoặc "bad karma" (nghiệp xấu). "Nghiệp" là một khái niệm cơ bản, làm nền tảng trong Phật giáo, để chỉ về quan hệ "nhân - quả" trong đời sống, thậm chí là giữa các kiếp của con người. Theo đó, ai gieo nhân tốt (tức là có nghiệp tốt) thì sau này sẽ gặt quả tốt, và ngược lại...
Và thực tế toàn bộ game chính là quan hệ nhân quả: hành động trong hiện tại chính là nguyên nhân dẫn tới các kết quả trong tương lai, và các sự việc trong hiện tại chính là kết quả của các quyết định ta chọn trong quá khứ. Bởi vậy muốn thay đổi tương lai cần ra quyết định đúng trong hiện tại, và muốn thay đổi hiện tại thì cần quay ngược về quá khứ để ra quyết định đúng. Toàn bộ game được xây dựng dựa trên quan hệ nhân quả này - đây là cốt lõi của Life is strange!
Và bởi mỗi hành động đều dẫn tới một kết quả, và kết quả đó lại là nguyên nhân dẫn tới một kết quả khác nữa, tất cả các mối quan hệ nhân quả cứ đan xen vào nhau đến bất tận trong cuộc sống. Giá như ngày đó William Price - bố của Chloe không đi chuyến xe định mệnh đó và không qua đời, để Chloe không bị mồ côi cha, mẹ Chloe không lấy chồng hai (David), thì liệu cuộc sống của Chloe có vì thế mà sẽ hạnh phúc bên gia đình thân yêu? Phần chơi "other reality" đã đưa người chơi "ghé nhìn" vào cuộc sống đó, để rồi sững sờ nhận ra rằng: đôi khi chỉ bởi một quyết định mà ta đưa ra (gieo "nhân") sẽ ảnh hưởng tới rất nhiều sự việc trong tương lai (gặt "quả"), thậm chí ảnh hưởng tới cuộc đời của rất nhiều người trong tương lai. Bởi thế "các cụ" nhà mình có câu "sai 1 ly đi 1 dặm"!
Tính nhân văn của toàn bộ câu chuyện trong game cũng chính là từ đây: hiện tại của chúng ta chính là do những gì chúng ta đã tạo dựng trong quá khứ (và giờ ta đang gánh "nghiệp"), và nếu chúng ta muốn có một tương lai hạnh phúc, thì hãy bắt đầu bằng những việc tốt ngay trong hiện tại...
Và cũng đừng than trách hiện tại, bởi nếu như tất cả những "giá như", "nếu như"... của chúng ta thành hiện thực, chưa chắc chúng ta hay người thân của chúng ta đã trở nên hạnh phúc hơn bây giờ :)
Có một graffiti ghi trên bức tường ở junkyard trong game mà mình rất tâm đắc: I'd rather live a life of "oh well" than a life of "what if"!